Lần đầu tiên theo dõi fanpage của một công ty mà cảm thấy gần gũi và thân thiết đến vậy, khiến cho cái ham muốn được trở thành 1 phần của tập thể ấy dâng lên mãnh liệt.
Lần đầu tiên đưa ra một quyết định gọi là mạo hiểm với bản thân, đó là bỏ công việc đang làm với mức lương đủ ăn chơi tiêu xài, việc nhẹ để đăng ký làm thực tập sinh bắt đầu học lại từ đầu.
Cũng là lần đầu tiên cảm thấy nhiều áp lực khi lo sợ bản thân làm không tốt và không biết phải bắt đầu từ đâu.
Đó còn là lần đầu tiên gặp một anh giám đốc trẻ trung, vui vẻ và “nhây” đến như vậy: dí tất trêu trọc mọi người, bốc lén đồ ăn trưa, cướp gối của chị em.
Những hình ảnh đời thường ấy khiến anh trở nên gần gũi và thân thiết hơn bao giờ hết, giống như người anh vẫn thường tranh giành với đứa em gái. Bên cạnh những lúc nhí nhố đáng yêu đó, anh lại trở nên đầy chín chắn truyền lại cho chúng mình những lời khuyên chân thành về cách sống, cách làm việc có tâm nhất trong mỗi buổi họp công ty cuối tháng.
Ở MediaZ cũng là lần đầu tiên biết đến bài UNO. Những giờ giải lao đám thực tập chúng mình lại cùng tụ tập chơi, vừa vui lại gắn kết với mọi người hơn. Cũng là lần đầu tiên một đứa con gái như mình lại khám phá ra sở thích đặc biệt của bản thân: mê truyện tranh kiếm hiệp đến nỗi hôm nào cũng ngồi đọc xuyên trưa, tóm lại chỉ là những hình vẽ đánh nhau loạn xì ngậu mà sao mình lại mê đến thế.
Lần đầu tiên cảm thấy những bữa ăn trưa trong công ty lại có thể giống bữa cơm gia đình đến thế. Mọi người cùng quây quần bên bàn ăn, gắp đồ ăn cho nhau, trò chuyện cùng nhau thật vui vẻ.
Đó cũng là lần đầu tiên phải viết nhật ký thực tập rồi báo cáo công việc các kiểu, đã từng cảm thấy nó thật phiền toái nhưng rồi khi đọc lại những dòng nhật ký, tự mỉm cười và cảm thấy bản thân mình những ngày đầu sao quá ngô nghê, rồi cả những công việc đã làm được nữa chứ, từ những bài viết còn vụng về đến những bài dần tiến bộ, được khen mà cảm thấy rất tự hào.
…
Còn nhiều lắm những cái đầu tiên vụn vặt. Sau tất cả, những lần đầu tiên ấy khiến cho MediaZ trở thành một điều gì đó đầy mới mẻ và đặc biệt với mình. Dù bây giờ đã không còn là một phần nhỏ bé ở nơi này nữa nhưng đối với mình mọi thứ về MediaZ vẫn còn nguyên vẹn và cực rõ nét ngay trước mắt: từ chỗ ngồi quen thuộc, những gương mặt, giá sách, thảm cỏ, bàn ăn, bình nước, bàn bilak đến cả chỗ để xe nữa. Những điều đó đã trở thành một phần ký ức và kỷ niệm trong mình về một mái nhà thứ hai đầy ấm áp.
Mình tin rằng trong tương lai MediaZ sẽ ngày một phát triển, là 1 gia đình lớn theo đúng nghĩa mà bất kỳ người đi làm nào cũng mong muốn được trở thành thành viên, cùng nhau trải qua những khó khăn, niềm vui, cùng góp sức, cống hiến và hơn hết là được sống theo chính mình.